Khởi tố nhóm bị can đem dao tự chế, vỏ chai bia ‘truy sát’ đối thủ
Trên thị trường bán lẻ, giá thịt heo pha lóc tại chợ đầu mối Hóc Môn (TP.HCM) cũng đã được điều chỉnh. Sườn non được bán với giá 140.000 đồng/kg, sườn già 110.000 đồng/kg, nạc dăm 105.000 đồng/kg, nạc đùi 85.000 đồng/kg, cốt lết cắt miếng 80.000 đồng/kg, chân giò trước 70.000 đồng/kg, chân giò sau 68.000 đồng/kg, đuôi heo 100.000 đồng/kg. Nhiều tiểu thương cho biết sức tiêu thụ đang tăng lên, một số loại sản phẩm có dấu hiệu hút hàng, tiêu thụ nhanh.Công tác xã hội - một nghề nhân văn, đáng để tự hào
Theo Phương Bình, hành trình đến với nghệ thuật của ông tình cờ như thể “nghề chọn người”. Khi còn là học sinh, có lần nam nghệ sĩ bị sốt, phải nghỉ học ở nhà. Trùng hợp hôm đó, đoàn tuyển sinh của Trường Nghệ thuật Sân khấu 2 (nay là Đại học Sân khấu Điện ảnh TP.HCM) về tư vấn. Hiệu trưởng thấy thế nên nhờ bạn của Phương Bình chạy về nhà chở ông đến trường. Chính sự tình cờ này đã mở ra cánh cửa để nam diễn viên bén duyên, gắn bó với nghệ thuật suốt 40 năm. Hành trình theo nghề của Phương Bình không hề bằng phẳng. Sau khi tốt nghiệp, ông về thực tập ở Đoàn ca múa nhạc tổng hợp Cửu Long. Vì kinh tế thị trường, đoàn giải thể, buộc sao phim Gia đình lý sự phải trở lại TP.HCM, làm đủ việc để trang trải cuộc sống.Năm 1992, nam nghệ sĩ về quê Trà Vinh lập gia đình, ở với nhà vợ và xin vào đài phát thanh truyền hình tỉnh để làm việc. Sau một năm, ông vẫn âm ỉ nỗi nhớ nghề diễn nên bàn bạc với người bạn đời, xin được trở lại TP.HCM. Khi đó, vợ nam diễn viên lại mong muốn cả hai sống gần nhau, cùng san sẻ những khó khăn ngọt bùi nơi tỉnh lẻ. Trước những trăn trở về nghề, nam nghệ sĩ tâm sự với cha vợ và nhận được lời khuyên: “Tụi con lớn rồi, gia đình tụi con tự giải quyết chứ cha không có ý kiến”.Ngay trong hôm đó, diễn viên Phương Bình âm thầm xếp hai bộ quần áo vào ba lô, lẳng lặng trốn vợ lên TP.HCM để theo đuổi đam mê. Nam diễn viên kể: “Ngay 1 giờ sáng hôm đó, tôi thức dậy, cuốn hai bộ đồ bỏ trong ba lô rồi đi. Tôi trốn bà xã đi lên TP.HCM và hoạt động đến bây giờ. Bà xã chắc cũng biết trước nên không sốc lắm. Thời đó chưa có điện thoại nên sau khi tôi lên TP.HCM thì viết thư xin lỗi, mong vợ thông cảm vì nghề diễn viên ăn vào máu, bỏ không được”.Những tháng ngày đầu tiên trở lại TP.HCM, diễn viên Phương Bình được nhiều bạn bè khóa trước giúp đỡ như Phước Sang, Hoàng Sơn, Nhật Cường… Khi ấy, diễn viên Phước Sang mở sân khấu hài 135 Hai Bà Trưng nên Phương Bình và các bạn bè lập nhóm Tuổi Đôi Mươi để diễn cho đỡ nhớ nghề. Tuy nhiên, thu nhập từ công việc này chỉ đủ để ông trang trải cuộc sống mà không có dư gửi về cho vợ.Mãi đến những năm 2000 - 2005 thì cuộc sống của ông mới đỡ cơ cực. Sau hơn một thập niên ở nhà thuê, năm 2017 nam nghệ sĩ mới mua được một căn hộ chung cư trả góp. Suốt những năm tháng ấy, diễn viên Phương Bình và vợ phải chịu cảnh sống xa nhau. Khi rảnh, ông lại về quê thăm vợ và ngược lại, nếu có dịp thì người bạn đời lên TP.HCM gặp chồng. Về sau, khi hai vợ chồng có cháu nội thì vợ Phương Bình lên TP.HCM thăm gia đình thường xuyên hơn.Trong những năm tháng một mình bôn ba, Phương Bình không ít lần bế tắc, vay tiền bạn bè để ăn uống. Song nghĩ đến “cơm cha áo mẹ” nuôi ăn học suốt 4 năm cũng như tình yêu nghề đến mức trốn vợ lên TP.HCM, nam nghệ sĩ quyết tâm “trụ” đến cùng. Ông tâm sự: “Bằng sự cố gắng và kiên định dù gặp khó khăn cỡ nào nhưng vẫn quyết tâm thực hiện cho bằng được, kết quả bây giờ tôi cũng được thoải mái với cuộc sống”.Chia sẻ về bí quyết giữ lửa hôn nhân trong suốt những năm xa nhà, diễn viên Phương Bình gửi lời cảm ơn chân thành đến vợ. Sao phim Gia đình lý sự bộc bạch: “Nếu như tôi lấy người khác chắc vợ chồng cũng ly dị lâu rồi. Không có người phụ nữ, người vợ nào chịu sống xa chồng, cưới nhau từ năm 1992 đến bây giờ cũng 33 năm. Thời gian vợ chồng gần gũi nhau cộng lại chắc khoảng hai năm. Cũng may bà xã thấu hiểu, thông cảm và chia sẻ với chồng”.Sự hy sinh của người bạn đời là động lực để Phương Bình cố gắng. Ông kể có những lúc vì túng thiếu, phải viết thư về xin tiền vợ. “Khi có con, bà xã tôi cáng đáng hết, chỉ có tôi một mình trên đây, cố gắng làm sao đảm bảo được cuộc sống của bản thân cũng đã khó khăn rồi. Nhưng vợ thông cảm vì đam mê của tôi quá lớn lao. Cô ấy để tôi trên này thực hiện hoài bão của mình. Sau này cuộc sống 'dễ thở' tí thì vợ chồng gặp nhau thường xuyên”, diễn viên Phương Bình trải lòng.
Khu vườn trồng rau trên sân thượng xanh tốt quanh năm của mẹ trẻ
Chắc hẳn anh và đồng đội vẫn còn lâng lâng cảm xúc sau chiến thắng tuyệt vời ở chung kết lượt đi vào ngày 2.1?Trung vệ Đỗ Duy Mạnh: Đúng thế, chúng tôi cảm thấy rất vui và hứng khởi sau chiến thắng. Không khí tại sân Việt Trì thật tuyệt vời!Khán giả tò mò muốn biết, nhiều cầu thủ có cảm thấy khó ngủ không vì sau bao nhiêu năm chờ đợi, chúng ta mới lại thắng Thái Lan trên sân nhà? Trung vệ Đỗ Duy Mạnh: Mọi người đều rất vui nhưng cũng không quên nghỉ ngơi tích cực để chuẩn bị cho trận đấu quan trọng vào ngày 5.1. Trong suốt 27 năm qua, Việt Nam chưa từng thắng Thái Lan ở giải đấu chính thức, nhưng hôm qua toàn đội đã làm được điều đó. Đây là một lợi thế nhỏ trước lượt về, điều mà không chỉ đội tuyển mà tất cả người hâm mộ đều mong chờ.Anh có thể tiết lộ, HLV Kim Sang-sik đã chia sẻ những gì với học trò? Trung vệ Đỗ Duy Mạnh: Ngay sau trận chung kết lượt đi, trong phòng thay đồ, HLV Kim nói rằng, đội tuyển Việt Nam, đã làm việc tốt, cống hiến hết mình để có được chiến thắng. Thầy cũng nhắc nhở, trận lượt đi mới chỉ là "hiệp 1", đội tuyển còn "hiệp 2" trên đất Thái Lan nên chắc chắn sẽ không dễ dàng. Cả đội cần phải tập trung, nghỉ ngơi, ăn uống hợp lý để phục hồi thể lực và có phong độ tốt nhất cho trận đấu vào ngày 5.1.Anh nghĩ thế nào về hai ngôi sao của đội tuyển Thái Lan là Supachok, Suphanat? Trung vệ Đỗ Duy Mạnh: Tôi nghĩ họ là những đối thủ và đồng nghiệp rất đáng tôn trọng. Đây là những cầu thủ chất lượng của Thái Lan. Chúng tôi sẽ phân tích băng để tìm ra cách đối phó hiệu quả nhất.Trung vệ Bùi Tiến Dũng đã chơi tốt cả trận nhưng cuối hiệp 2, đội tuyển Việt Nam đã để thủng lưới và anh ấy đã rất buồn. Đội tuyển đã động viên Dũng như thế nào?Trung vệ Đỗ Duy Mạnh: Sau trận đấu, chúng tôi sẽ xem lại băng ghi hình và ban huấn luyện sẽ phân tích kỹ lưỡng để đội tuyển có thể rút kinh nghiệm. Mặc dù tiếc nuối khi để thủng lưới một bàn, nhưng các cầu thủ sẽ phải nỗ lực hết sức vì trận đấu quan trọng phía trước.Anh có muốn nhắn nhủ gì với người hâm mộ quê nhà? Trung vệ Đỗ Duy Mạnh: Tôi xin cảm ơn người hâm mộ tại sân Việt Trì cũng như trên toàn quốc đã luôn ủng hộ đội tuyển trong mọi hoàn cảnh. Chúng tôi sẽ cố gắng thi đấu hết mình để mang vinh quang về cho đất nước. Ở chung kết lượt đi, lợi thế sân nhà đã giúp chúng tôi cảm thấy tự tin hơn. Và dĩ nhiên, chúng tôi cũng phải chuẩn bị thật tốt cho trận đấu sân khách. Chúng tôi sẽ nghiên cứu đối thủ kỹ lưỡng và các cầu thủ cần sẵn sàng, tập trung để thích nghi và xây dựng chiến thuật với sự chỉ đạo của ban huấn luyện. Ai được lựa chọn thi đấu sẽ cống hiến hết mình.Bạn có thể chọn 1 mục. Bình chọn của bạn sẽ được công khai.Thái Lan thua Việt Nam Thái Lan thắng Việt Nam Thái Lan hòa Việt Nam
Theo Wccftech, dù hiện tại AMD chưa chính thức ra mắt dòng GPU Radeon RX 9000 nhưng đã xuất hiện nhiều tin đồn về một biến thể đặc biệt của RX 9070 XT với bộ nhớ đồ họa lên đến 32 GB GDDR6. Bên cạnh đó, phiên bản này vẫn thuộc dòng GPU chơi game, không phải sản phẩm PRO dành cho công việc chuyên nghiệp.Hiện tại, Radeon RX 9070 XT dự kiến sẽ ra mắt vào tháng 3 với 16 GB VRAM, nhưng nguồn tin cho biết AMD có thể giới thiệu phiên bản 32 GB trong nửa đầu năm 2025. Việc tăng gấp đôi dung lượng bộ nhớ có thể giúp card đồ họa này phù hợp hơn với các ứng dụng yêu cầu VRAM lớn, chẳng hạn như trí tuệ nhân tạo (AI) và mô hình ngôn ngữ lớn (LLM), trong khi vẫn đảm bảo hiệu suất chơi game tương đương bản 16 GB.Về mặt kỹ thuật, để đạt 32 GB VRAM, AMD sẽ phải sử dụng 16 mô-đun bộ nhớ GDDR6 loại 2 GB, do hiện tại chưa có chip 4 GB GDDR6. Điều này có thể buộc hãng phải bố trí một số mô-đun ở mặt sau bo mạch, khiến chi phí sản xuất tăng lên đáng kể. Dù vậy, bus bộ nhớ vẫn sẽ giữ nguyên ở mức 256-bit, với tốc độ 20 Gbps, đảm bảo băng thông không thay đổi.Nếu tin đồn chính xác, đây sẽ là GPU chơi game đầu tiên của AMD có 32 GB VRAM. Tuy nhiên, thực tế khả năng tận dụng toàn bộ dung lượng bộ nhớ này trong trò chơi vẫn còn là nghi vấn, bởi hầu hết game hiện nay chưa khai thác hết tiềm năng của bộ nhớ đồ họa lớn như vậy. Thay vào đó, card có thể hữu ích hơn cho những tác vụ đòi hỏi nhiều VRAM, như dựng hình 3D hoặc huấn luyện AI cỡ nhỏ.Radeon RX 9070 XT bản 16 GB hiện được kỳ vọng sẽ cạnh tranh trực tiếp với RTX 5070 Ti của Nvidia, dự kiến có giá 749 USD. Nếu AMD thực sự ra mắt phiên bản 32 GB, đây có thể là một chiến lược nhằm đa dạng hóa sản phẩm, thu hút người dùng cần bộ nhớ lớn mà không muốn đầu tư vào dòng GPU chuyên nghiệp đắt đỏ hơn. Dù vậy, giá bán của phiên bản 32 GB vẫn chưa được tiết lộ và mức độ cạnh tranh của nó sẽ phụ thuộc nhiều vào hiệu suất thực tế khi ra mắt.
Tác giả 'Những vần thơ của quỷ Satan' Salman Rushdie ra hồi ký sau khi bị đâm
Lần đầu tiên tôi biết về mẹ hình như là lúc lên 4, khi đó ba vừa tốt nghiệp Đại học Nông nghiệp 1 ở Hà Nội về. Đó cũng là lần đầu tiên ba gặp đứa con gái thứ 2 là tôi.Sáng hôm đó, hình như mẹ lúi húi trong bếp, ba bế tôi xuống hỏi: "Em cho ba con anh ăn gì?". Tôi đòi ăn khoai, là hai củ khoai hôm trước ba nói để sáng mai hẵng ăn. Mẹ nói con ăn cơm đi, mẹ ăn khoai rồi. Tôi khóc ăn vạ. Ba bế tôi lên vai nói ra vườn hái cam. Mẹ nhìn theo hai cha con rồi nói: "Có ba về là nhõng nhẽo quá, ở nhà với mẹ có thế đâu…".Tôi không thể nào diễn tả được ánh mắt ấy, chỉ là sau này nhớ lại, ngẫm nghĩ thì hiểu rằng: Đó là lời của một người vợ, người mẹ hạnh phúc.Ba mẹ cưới nhau xong thì ba đi bộ đội rồi giải ngũ, học tiếp cấp 3. Ba bắt đầu ra Hà Nội học đại học thì mẹ có bầu tôi. Trong bốn năm xa cách ấy là bom đạn, thiếu thốn, mẹ một mình làm ruộng, nuôi hai con và chăm sóc ba mẹ chồng. Chừng ấy năm tháng xa chồng của một người vợ trẻ hẳn không ít khó khăn và cả đau khổ. Nhưng, khi có thể dựa đỡ vào chồng, dù chỉ là dỗ đứa con gái hờn dỗi, với mẹ đó là khoảnh khắc hạnh phúc vỡ òa. Cái cảm giác hạnh phúc trên khuôn mặt, ánh mắt mẹ rõ ràng đến nỗi 55 năm sau, tôi vẫn nhớ như in, như thể xem lại một cảnh phim ấn tượng.Mùa đông đầu tiên sau khi đi làm, ba mua cho mẹ một cái áo bông chần màu đen láng mượt. Với quê miền Trung thời đó, chiếc áo là của hiếm. Khi ba đang ở nhà, lúc nào mẹ cũng mặc. Hôm đó, trời lạnh lắm, đi cấy về, mẹ khoe với ba: "Bữa ni ở ngoài đồng ai cũng khen áo đẹp, các chị ấy nói cả làng ni, chưa có ai được chồng mua áo đẹp cho như vậy".Mẹ cười, mắt lấp lánh. Người ta hẳn sẽ hạnh phúc tận cùng khi chỉ yêu, hiến dâng, không chờ đợi, không đòi hỏi và khi được trao đền, thì cảm giác như đó là quà tặng vô giá.Ba tôi đi công tác xa, năm thì mười họa về nhà một bữa. Mỗi lần ba về, trong nhà như có tiệc. Mẹ nấu cho ba những món ngon nhất mà quanh năm mấy mẹ con chẳng mấy khi được ăn. Có con lợn nuôi mấy tháng chờ tết cân cho mậu dịch để lấy lụa, bột mì, ba đòi làm thịt, mẹ đồng ý luôn. Cứ tưởng ba chỉ lấy bộ lòng ăn rồi để các thứ còn lại cho mẹ bán, ai dè ba nói: "Chia ra từng các phần nhỏ, biếu hết bà con quanh nhà".Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Mẹ làm theo, nét mặt rất vui.Có cái ao trước cửa nhà, mẹ thả cá để cuối năm thu hoạch. Ba về bất chừng, gọi người tát nước, bắt cá chia cho cả xóm, mẹ cũng chiều ý ba. Các dì tôi nói: "Mạ mấy đứa yêu và chiều chồng vô điều kiện".Mẹ ốm, đi viện đâu hơn tháng thì về nhà. Làng xóm tới thăm rất đông, ai mẹ cũng quay mặt ra chào, cố tiếp chuyện giữa những cơn đau. Duy chỉ có chị cả tôi ôm đứa em út lúc đó mới 10 tháng tuổi tới thì mẹ quay mặt vào vách. Bà nội tôi nói: "Các con để cho mẹ nghỉ". Sau này, khi mẹ mất lâu lâu, bà giải thích với tôi: "Lúc đó mẹ con sợ em nó nhớ ra mẹ rồi vài bữa nữa, không còn mẹ, em nó khóc, bà cháu mình không dỗ được".Mẹ là vậy, kể cả khi sắp rời cõi đời, vẫn chỉ nghĩ cho người khác.Sau này, gặp những chuyện này kia, đôi khi tôi sững lại, tự hỏi: "Nếu là mẹ, bà sẽ xử lý thế nào nhỉ?". Và khi đã lội qua nhiều năm tháng và đường đất cuộc đời, tôi tìm được câu trả lời chung cho nhiều tình huống: Mẹ đã nghĩ và làm như tính cách trời sinh, mọi sự đều nghĩ cho người khác, sống cho người khác. Mẹ cũng không có cơ hội chiêm nghiệm như thế là đúng hay sai, bởi bà đã ra đi khi chưa kịp nhìn lại…Năm tháng hiện hữu của mẹ ngắn ngủi, nhưng mẹ sống trong chúng tôi và những người biết bà rất dài, rất lâu với một khuôn mặt hạnh phúc. Hạnh phúc vì được sống cho người khác, được yêu hết mình.Và những đứa con của mẹ cũng hạnh phúc mỗi khi nhớ về người.